Đánh giá bài thơ “Cảnh ngày hè” – Một tuyệt phẩm mỹ thuật trong văn học Việt Nam
Bài thơ “Cảnh ngày hè” là một tác phẩm nổi tiếng của nhà thơ Nguyễn Duy. Nhìn vào tựa đề, chúng ta có thể dễ dàng nhận thấy rằng bài thơ này bắt đầu bằng việc mô tả cảnh sắc ngày hè. Trong bài viết này, chúng ta sẽ khám phá chi tiết và đánh giá bài thơ này, cùng nhìn nhận về những đặc điểm nghệ thuật và giá trị tiềm ẩn của nó.
“Cảnh ngày hè” là một bài thơ tự do được sáng tác và được xuất bản lần đầu vào năm 1962. Dù thuộc thể loại tự do, tuy nhiên bài thơ vẫn tuân thủ một số quy tắc nền tảng của thể loại này như sự tập trung vào hình ảnh, cảnh vật và sử dụng ngôn từ một cách sáng tạo.
Bài thơ bắt đầu bằng cảnh “mưa”, một hình ảnh mà chúng ta thường gặp trong mùa hè. Nguyễn Duy diễn đạt cảnh mưa bằng cách mô tả những hạt mưa nhẹ rơi xuống mặt đường, làm tăng thêm không khí ẩm ướt và mát mẻ. Điều này tạo nên hình ảnh một mùa hè mưa, với tiếng mưa rơi và cái lạnh đặc trưng. Đây cũng là một biểu trưng cho sự dịu mát và xanh tươi trong cảnh ngày hè.
Tiếp theo đó, bài thơ dẫn chúng ta đến với hình ảnh hoàng hôn, trải dài như “một tấm rèm” trên mặt trời và tất cả mọi người. Nguyễn Duy sử dụng ngôn từ mảnh mai để mô tả cảnh hoàng hôn, tạo nên hình ảnh một bầu trời chuyển màu từ sáng vàng lên đến cam, đỏ và tím. Hình ảnh này không chỉ diễn đạt sự biến đổi của ánh sáng trong thời gian hoàng hôn mà còn mang đến cho độc giả một cảm giác thú vị và hứng thú.
Sau đó, bài thơ bắt đầu mô tả những hình ảnh chi tiết về cảnh vật trong ngày hè. Nhà thơ sử dụng ngôn từ sáng tạo để miêu tả cây xanh, côn trùng và chim hót trên cành. Những chi tiết này không chỉ mô tả cảnh vật mà còn gợi lên một cảm giác yên bình và tĩnh lặng, mang lại cảm giác thoải mái và thoáng đãng.
Một trong những yếu tố đặc biệt của bài thơ là sự phối hợp giữa hình ảnh và âm thanh. Nguyễn Duy tận dụng âm vang, nhịp điệu và giọng điệu của từng hình ảnh để tạo ra một giai điệu tự nhiên và hài hòa. Những câu thơ nhẹ nhàng và mượt mà của Nguyễn Duy giúp chúng ta dễ dàng hòa mình vào cảnh ngày hè trong từng chữ câu.
Bài thơ “Cảnh ngày hè” có một điểm độc đáo khác nữa là việc sử dụng các từ ngữ cổ điển và dân tộc. Nguyễn Duy tự tin kết hợp giữa tiếng Việt hiện đại và ngôn ngữ cổ truyền, tạo nên một không gian ngôn ngữ độc đáo và đầy sức sống. Sự kết hợp này gợi lên một cảm giác của dân tộc và văn hóa Việt Nam, đồng thời giữ gìn giá trị của ngôn ngữ cổ truyền trong tác phẩm.
Sau khi đánh giá bài thơ “Cảnh ngày hè” của Nguyễn Duy, ta có thể thấy rằng đây là một tác phẩm mang những yếu tố tinh thần và mỹ thuật độc đáo. Những hình ảnh tươi sáng và âm thanh dịu dàng tạo nên một cảm giác hài hoà và tĩnh lặng trong tâm hồn của độc giả. Sự kết hợp giữa ngôn từ hiện đại và ngôn ngữ cổ truyền cũng tạo ra một không gian văn học độc đáo, kết nối với quá khứ và văn hóa dân tộc.
Như vậy, bài thơ “Cảnh ngày hè” không chỉ là một tác phẩm nổi bật trong văn học Việt Nam mà còn là một tuyệt phẩm mỹ thuật đầy ý nghĩa. Với những hình ảnh tươi sáng và sự kết hợp giữa ngôn từ hiện đại và ngôn ngữ cổ truyền, bài thơ tạo nên một cảm giác hài hoà và tĩnh lặng, mang lại cho độc giả niềm vui và hứng thú đặc biệt.
![](https://www.ueh1k.com.vn/wp-content/uploads/2024/02/477e2SOT8.jpg)